Naoko: "NATSUKI!!"
Natsuki: *Cười* "Tớ giỡn mà!"
Naoko: "...Mà này.."
Natsuki: "Hửm?"
Naoko: "Cậu nói đúng.. Đúng là mình đã có tình cảm với cậu ấy nhưng mà.."
Natsuki: "Nhưng sao?"
Naoko: "..Đôi khi mình muốn thổ lộ tình cảm của mình cho cậu ấy mà mình có cảm giác sợ rằng là cậu ấy sẽ từ chối cho nên mình đều cư xử bình thường.."
Natsuki: "Hmm... Mình nghĩ cậu ấy sẽ không từ chối đâu!"
Naoko: "?!?!"
Natsuki: "Vì mỗi ngày mình đều thấy khi mỗi lần cậu ấy đứng ở gần cậu thì cậu ấy lại vô cùng thoải mái và có một chút vui vẻ cho dù có khó tính đi nữa.. Cho nên cố gắng lên!" *Cười nhẹ*
Naoko: "...Natsuki"
Natsuki: "Mà thôi cậu cứ về trước đi! Tớ sẽ lo hết mấy đống này cho!"
Naoko: "Nhưng.."
Natsuki: "Đừng lo! Mấy cái này cứ để tớ lo! Với lại tớ đoán Akuya đang đứng chờ cậu đấy!"
Naoko: "Sao cậu biết?!"
Natsuki: "Vì cậu ấy đâu dễ gì để cậu đi một mình vào trời tối như thế này đâu! Nên về đi, chắc cậu ấy đang đứng chờ cậu lâu lắm đấy!" *Cười nhẹ*
Naoko: "Vậy thì tớ về nhé.."
Naoko vừa quay lưng chuẩn bị đi thì..
Natsuki: "Naoko!!"
Naoko: "?"
Natsuki: "Cố lên nhé!"
Naoko: *Cười nhẹ* "Ừm! Cảm ơn cậu nhiều lắm Natsuki!"
Và Naoko lập tức chạy vào lớp xách cặp rồi liền đi ra khỏi trường..
*Góc nhìn của Akuya* (Đổi vai)
*Buổi tối*
Một hồi sau, tôi tiếp tục đứng chờ Naoko nhưng cậu ấy vẫn chưa bước ra khỏi trường.. Không lẽ cậu ấy đã đi về nhà trước rồi ư? Chắc chắn không rồi. Trước khi về, tôi còn nghe cậu ấy nói bận vài việc trong nhóm nữa mà.. Nên chắc cậu ấy vẫn đang làm ở trong đó.. Dù gì thì tôi vẫn đứng đợi thôi..
Tôi: "Không biết cậu ấy làm gì mà-"
Naoko: "AKUYA!!"
Vừa mới nói thì cậu ấy đã xuất hiện và từ từ chạy lại gần tôi..
Naoko: "Xin lỗi để cậu chờ nha! Tớ bận vài việc bên nhóm nên tớ ra hơi trễ.."
Tôi: "Đừng lo, tôi không bận tâm đâu nhưng mà.. Sao cậu biết tôi đang đứng chờ cậu?"
Cậu ấy liền bất ngờ khi nghe câu tôi vừa nói và cậu ấy bắt đầu vừa nói vừa hốt hoảng..
Naoko: "À..thì.. Nãy.. đang làm thì tớ vô tình nhìn ra cửa sổ mới thấy cậu đang đứng chờ thôi!"
Tôi: "Vậy hả...Giờ thì ta đi được chưa?"
Naoko: "Ừm! Đi thôi!"
Chúng tôi cùng nhau bắt đầu đi về nhà.. Trong lúc đang đi thì tôi và cậu ấy cũng trò chuyện với nhau xíu..
Tôi: "Mà.. nãy giờ cậu làm gì ở trong đó vậy?"
Naoko: "À thì tớ chuyển mấy cái hàng trang phục của văn nghệ vào kho á!"
Tôi: "Sao không kêu tôi để tôi giúp cho.."
Naoko: "Tớ có người bạn trong nhóm giúp rồi nên không sao đâu! Mà cậu hỏi chi vậy?"
Tôi: "...Không có gì.."
Naoko: *Cười nhẹ* "Trời ơi lạ thiệt nha! Lần đầu nghe Akuya bé bỏng muốn giúp đấy!"
Tôi: "Đừng có gọi tôi là bé bỏng nữa! Tôi cực ghét biệt danh đó lắm đấy!!"
Naoko: "Akuya bé bỏng! Akuya bé bỏng!"
Tôi: "ĐÃ NÓI LÀ KHÔNG ĐƯỢC GỌI TÔI LÀ BÉ BỎNG NỮA!"
Naoko: *Cười*
Tôi: "..."
Naoko: "Mà Akuya này.."
Tôi: "?"
Naoko: "Cậu coi tớ là gì đối với cậu?"
Tôi liền bất ngờ và bối rối khi cô ấy hỏi tôi..
Tôi: "S..sao tự nhiên hỏi vậy?"
Naoko: "Thì... Nói chung cậu mau trả lời đi!"
Cô ấy nhìn tôi một cách nghiêm túc như muốn câu trả lời thật từ tôi vậy..
Tôi: "...Nói sao nhỉ? Thì..Tôi coi cậu như là bạn thôi.."
Naoko: "Vậy hả..."
Sắc mặt của cậu ấy đang vui vẻ thì bỗng nhiên từ từ buồn đi..
Tôi: "Nhưng mà.. Suy nghĩ lại thì tôi coi cậu còn hơn 'bạn' đấy.."
Naoko: "!!"
Cậu ấy liền bất ngờ không phải sắc mặt buồn như nãy..
Tôi: "Như người thân hay gì đó... Khó nói lắm! Nói chung tôi coi cậu hơn 'bạn' đấy! Chẳng biết nói sao nữa.."
Mặt tôi cũng từ từ đỏ chút..
Naoko: *Cười nhẹ*
Tôi: "Cười cái gì?! Định chọc ghẹo tôi nữa à!"
Naoko: "Không phải.. Chỉ là tớ mắc cười khi cậu vừa mới trả lời câu hỏi của tớ thôi! Nghe nó cứ sao sao ấy.." *Cười*
Tôi: "...Cậu hỏi tôi cho đã rồi còn bắt tôi trả lời nữa.. Vậy thì mốt đừng có hỏi tôi gì nữa! Bực mình à!"
Naoko: "Thôi mà.. Xin lỗi được chưa, Akuya bé bỏng của chị" *Cười nhẹ*
Tôi: "Cái này mà là xin lỗi à.."
Naoko: *Cười* "Rồi rồi! Xin lỗi!"
Tôi: "Đó! Thà nói vậy đi! Bực mình!"
Một lúc sau, chúng tôi cũng sắp gần tới nhà của cậu ấy rồi. Trong lúc đang đi thì..
Naoko: "Akuya này.."
Tôi: "?"
Cậu ấy liền đi trước và đứng trước mặt tôi..
Naoko: "Cậu biết đấy.. Ta cũng gặp mặt và quen nhau được lâu rồi.."
Tôi: "Thì sao?"
Naoko: "Cho nên tớ muốn nói với cậu là tớ..tớ..tớ..."
Tôi: "?"
Naoko: "TỚ SẼ VỀ NHÀ ĐƯA 2 HỘP ĐĨA DVD CHO CẬU NGAY!!"
Cậu ấy liền chạy nhanh về nhà.. Giờ chỉ còn một mình tôi..
Tôi: "...Chuyện gì vậy?"
Một lúc sau, tôi đã về nhà nhưng vừa mới bước vào nhà thì tôi thấy Dì tôi vẫn nằm trên chiếc ghế Sofa với 3 lon bia kế bên.. Dì ấy lại vậy nữa rồi.. Bó tay thiệt.. Tôi vừa đi vài bước thì Dì ấy từ từ mở đôi mắt còn thâm nhìn về hướng tôi coi bộ tôi đã làm Dì ấy dậy rồi..
Dì (Ino): "Oh.. Con về rồi à.. Nhanh làm bữa tối đi.. Dì đói sắp muốn chết luôn rồi nè.."
Tôi: "Rồi rồi.. Con làm liền.. Dì ráng đợi thêm chút.."
Dì (Ino): "Ok.. Nhớ làm nhanh đấy.. Không thì Dì gào lên đấy!"
Tôi lập tức bỏ cặp xuống sàn, nhanh chóng vào bếp và mặc tạp dề rồi bắt đầu làm bữa tối liền. Nếu không kịp, Dì tôi sẽ gào to lên làm phiền phức cho hàng xóm lắm. Coi như đây là bài tập luyện của Dì dành cho tôi..
Tôi: *Xem nào.. Trong tủ lạnh còn 5 Quả trứng gà, Chả cá, Ức gà, Tôm, Cải bó xôi, Nấm hương khô, cũng còn có nhiêu đây.. Vậy thì mình sẽ làm món Chawanmushi! Vừa dễ làm vừa ngon nữa!*
Tôi liền chuẩn bị những dụng cụ nhà bếp rồi cầm con dao lên và bắt đầu tiến hành làm..
Một lúc sau, tôi đã làm xong đồ ăn rồi đặt 2 tô lên bàn.
Dì (Ino): "Xong chưa.."
Tôi: "Dạ xong rồi"
Mùi món ăn bắt đầu bay khắp nơi, Dì ấy liền ngửi thấy thì lập tức chạy tới và ngồi xuống ghế liền..
Dì (Ino): "Itadakimasu!!" (Xin phép được dùng bữa.)
Tôi: "..."
Tôi cũng từ từ ngồi xuống ghế kế bên dì ấy và thưởng thức..
Dì (Ino): "HMM~ NGON QUÁ!"
Tôi: "Ngon thật chứ.."
Dì (Ino): "Được đấy Akuya! Làm vậy là chuẩn bị đi lấy vợ là vừa nhé!" *Cười nhẹ*
Tôi: "Dì đững giỡn với con vậy chứ.."
Dì (Ino): "Giỡn gì? Dì nói thật mà! Không chỉ nấu ăn ngon mà còn làm việc nhà hơn Dì nữa chứ! Nên chắc chắn sẽ có nhiều em thích con đấy!" *Cười*
Tôi: "..." *Chừng nào Dì mới bỏ ý định đó đâu.. Mình chỉ thích sống tự lập thôi..*
Trong lúc đang ăn thì tôi liền nghe tiếng chuông cửa, chắc là Naoko tới đây để đưa tôi 2 cái hộp đĩa DVD. Tôi nhanh chóng cởi tạp dề và đồ đi học rồi chạy tới mở cửa..
Naoko: "Hello! Lâu rồi không gặp!"
Tôi: "Cả ngày đấy chứ lâu cái gì.."
Naoko: *Cười nhẹ* "Mà nè! Nhớ coi xong rồi trả lại cho tớ nhé!"
Tôi liền lấy 2 hộp đĩa trên tay cậu ấy.
Tôi: "Rồi rồi.. Mai-"
Dì (Ino): "Ủa?! Naoko hả con?"
Tôi: *!!*
Naoko: "Dạ con chào Dì Ino! Dạo này Dì có khỏe không ạ?"
Dì (Ino): "Ngày nào Dì cũng khỏe mà con! Mà này! Nhà Dì đang ăn bữa tối, con vào ăn luôn đi cho vui!"
Tôi: *Hả?!?!*
Naoko: "Dạ.. Con cũng mới ăn xong nên-"
Bỗng nhiên Cậu ấy ngửi được mùi thơm của món ăn đó và..
Naoko: "Dạ con xin phép ạ!!"
Cậu ấy liền vào nhà tôi một cách vô tư như là nhà của cậu ấy vậy và ngồi xuống ghế cũng vô tư nữa..
Tôi: *Bó tay cậu luôn!!*
Dì (Ino): "Ừm! Càng đông càng vui! Akuya này cho thêm một tô nữa cho Naoko nè!"
Tôi: "...Dạ"
Tôi liền bước vào bếp, làm thêm 1 tô cho cậu ấy và đặt lên bàn..
Tôi: "Đây.."
Naoko: "Itadakimasu!!" (Xin phép được dùng bữa.)
Cậu ấy liền thưởng thức từng ngụm..
Naoko: "HMM~ NGON QUÁ!"
Dì (Ino): *Cười nhẹ* "Ngon lắm đúng không?"
Naoko: "Dạ! Mà cái này ai nấu vậy cô?"
Dì (Ino): "Đương nhiên là A-"
Tôi liền chạy tới bịt miệng Dì ấy và hoảng hốt..
Tôi: "À thì.. Cái này.. Dì tớ làm đấy! Nên ngon đúng rồi! Phải không Dì?" *Không bao giờ có chuyện đó đâu..*
Tôi từ từ thả tay ra.. Dì ấy liếc sang nhìn tôi thì tôi liên tục lắc đầu nhẹ nhàng...
Dì (Ino): "À... Đúng rồi! Cái này Dì làm đấy với tay nghề đầu bếp tuyệt vời của Dì nên ngon đúng rồi!"
Tôi: *Hơi lố rồi đấy Dì..*
Naoko: "Oh! Hèn gì nó ngon đến vậy!"
Tôi: *Thở nhẹ*
Dì (Ino): "Akuya! Ngồi xuống đi! Còn đứng đó chi?"
Tôi: "Dạ?"
Naoko: "Đúng rồi! Ngồi đi cho vui!"
Tôi liền nhìn chỗ ngồi cũa tôi thì tôi mới phát hiện ra.. Tôi phải ngồi kế bên Naoko ư!?! Tôi liếc nhìn Dì tôi thì Dì ấy liền cười..
Dì (Ino): *Cười nhẹ*
Tôi: *Rốt cuộc.. Dì đang nghĩ gì vậy?!?*
Tôi từ từ ngồi xuống và tiếp tục thưởng thức món ăn.. Cả 3 người ăn xong thì bầu không khí lại im lặng cho đến khi..
Dì (Ino): "Hay chúng ta chơi một trò chơi gì nhỉ?"
Tôi: "Hả?"
Naoko: "Ý hay á Dì Ino!"
Dì (Ino): "Được! Giờ ta sẽ chơi.."
Dì ấy liền lấy 3 chiếc que nhưng kì lạ rằng là có 1 que màu xanh, đỏ và cuối cùng là đen..
Dì (Ino): "Bốc que!!"
Tôi: "...Trò gì nghe lạ vậy.."
Dì (Ino): "Luật chơi cũng rất đơn giản! Nếu 2 người ai trúng que màu xanh, đỏ và đen thì người trúng xanh sẽ hỏi một câu hỏi nào đó cho người trúng que đỏ! Còn người trúng que đen thì không làm gì hết!"
Naoko: "Oh! Thì ra là thế!"
Tôi: *Mong là trúng que màu đen..*
Dì (Ino): "ĐƯỢC RỒI! BẮT ĐẦU THÔI!!"
Naoko: "YAY!!"
Tôi: "..."
Dì ấy liền xào liên tục những chiếc que với tốc độ cực nhanh. Một lúc sau, xào xong thì Dì ấy liền đưa cho tôi và Naoko để chọn..
Dì (Ino): "Ai muốn bốc trước nào?"
Naoko: "Con!"
Cậu ấy lập tức rút 1 chiếc que giữa ra và bắt đầu xem lại nhưng vừa mới xem chiếc que màu gì thì cậu ấy liền cười tươi.. Chắc là trúng màu xanh rồi...
Dì (Ino): *Cười nhẹ* "Giờ tới con kìa Akuya!
Dì ấy đưa cho tôi 2 que còn lại nhưng tôi cũng không suy nghĩ gì nhiều nên tôi liền rút chiếc que bên trái ra và tôi từ từ lật xem lại thì.. Đó là que màu đen.
Tôi: *Thở nhẹ* *May quá.. Là màu đen..*
Dì Ino: "Vậy thì chiếc que còn lại thì Dì lấy nhé!"
Tôi nghĩ rằng chiếc que mà Dì ấy đang cầm chắc là màu đỏ rồi.. Bỗng nhiên Dì ấy mở nụ cười quái dị như đang có kế hoạch gì đó..
Dì (Ino): "Được rồi! Lật que nào!"
Vừa lật que thì tôi cứ tưởng mình đã đoán đúng nhưng không..
Dì (Ino): "Que xanh!"
Naoko: "Que đỏ!" *Cười nhẹ*
Tôi: *Trúng que đỏ mà còn cười được nữa ư?!?*
Dì (Ino): "Vậy còn Akuya là que đen nhỉ?"
Tôi: "Dạ.."
Dì (Ino): "Được rồi! Vì Dì trúng que xanh nên Dì sẽ đưa ra một câu hỏi cho con nha Naoko!"
Naoko: "Dạ!"
Tôi: *Không biết Dì ấy tính hỏi gì đây.. Mong rằng không hỏi mấy thứ linh tinh..*
Dì (Ino): "Con thích người đàn ông như thế nào hả Naoko?"
Tôi: *?!? Lại hỏi gì đâu không nữa rồi!*
Mặt của cậu ấy cũng từ từ đỏ lên..
Naoko: "Dạ thì.. Con cũng dễ lắm.. Cũng không cầu kì nhiều.. Như phải biết chút nấu ăn.. Làm việc nhà.. Và luôn quan tâm người thân bên mình.. Nên chỉ có vậy thôi ạ.."
Nói xong, cậu ấy liền cúi đầu xuống..
Tôi: *Sao nghe hơi giống mình nhỉ? Chắc mình hiểu nhầm thôi.. Mà khoan.. Tại sao cậu ấy lại cần người đó biết nấu ăn chứ? Chẳng phải cậu ấy đã biết nấu ăn rồi sao?*
Dì (Ino): "Được rồi! Cảm ơn câu trả lời của con nhé Naoko! Giờ ta chơi tiếp nào!"
Tôi: *Mình muốn dừng trò chơi này quá..*
Tôi và Naoko đưa hết chiếc que cho Dì và Dì ấy bắt đầu xào lại tiếp.. Một lúc sau, xào xong thì Dì ấy liền đưa. Vừa nãy Naoko đã bốc trước rồi chắc lần này tới lượt tôi bốc trước..
Dì (Ino): "Ai muốn bốc trước nào?"
Tôi: "Con.."
Tôi liền rút chiếc que bên trái và bắt đầu xem lại..
Toi: *Ặc.. Là màu đỏ..*
Dì (Ino): "Tới con nè Naoko!"
Naoko: "Dạ!"
Cậu ấy cũng lập tức rút chiếc que bên phải và bắt đầu xem lại.. Vừa mới xem lại thì cậu liền cười tươi lại..
Tôi: *Không lẽ là màu xanh ư?*
Tôi cũng nghĩ rằng chiếc que còn lại của Dì ấy chắc là màu đen..
Dì (Ino): "Được rồi! Lật nào!!"
Vừa lật que thì đúng như tôi đã đoán..
Dì (Ino): "Que đen!"
Naoko: "Que xanh!"
Tôi: "Que đỏ.."
Naoko: "Hay quá! Akuya trúng màu đỏ rồi! Vậy thì tớ sẽ đưa cho cậu một câu hỏi nha!"
Tôi: "Được rồi.. cứ hỏi đi.." *Mong là cậu ấy không hỏi như Dì..*
Bỗng nhiễn mặt của cậu ấy lại đỏ lên..
Naoko: "...C..cậu..có..ý mình là..cậu đã có..ĐỂ Ý.. ai chưa?"
Tôi liền bất ngờ với câu nói đó..
Dì (Ino): *Cười nhẹ* *Có chuyện vui để xem rồi!*
Tôi: "À thì.. Nói sao nhỉ.. Tôi cũng không có để ý ai bao giờ hết.. Nhưng mà.. Nếu là về 'bạn thân' thì tôi nghĩ là... cậu"
Naoko: "!!!"
Cậu ấy từ từ cúi đầu xuống..
Tôi: "Mà cái này là về 'bạn thân' thôi đấy! Đừng có hiểu lầm đó!!"
Trong lúc đang cậu ấy đang suy ngẫm gì đó thì..
Naoko: *Cười*
Tôi: "Hả?"
Dì (Ino): *Cười* "Cái gì?!? Lần đầu nghe Akuya nói một cách nghiêm túc đấy!!"
Naoko: "Dạ đúng rồi!" *Cười*
Tôi: *Gì vậy trời..* "..."
Naoko: "Akuya bé bỏng sắp khóc rồi kìa!" *Cười*
Dì (Ino): "Đúng! Đúng!"
Tôi: "THÔI ĐƯỢC RỒI ĐẤY!! HAI NGƯỜI KIA!!!"
Dì (Ino): "Akuya bé bỏng dỗi rồi kìa!" *Cười*
Naoko: *Cười*
Tôi: "KHÔNG ĐƯỢC GỌI TÔI CÁI BIỆT DANH ĐÓ ĐẤY!!" *Thiệt tình..*
Dì (Ino) và Naoko: *Cười*
Trong lúc hai người họ đang cười vui vẻ thì tôi cũng từ từ mở nụ cười nhẹ nhàng..
Tôi: *Nhưng mà.. Dì ấy cũng nói đúng.. Càng đông càng vui.. Lâu rồi mình cũng chưa có cảm giác vui đến thế này..*

Comments (0)
See all