Please note that Tapas no longer supports Internet Explorer.
We recommend upgrading to the latest Microsoft Edge, Google Chrome, or Firefox.
Home
Comics
Novels
Community
Mature
More
Help Discord Forums Newsfeed Contact Merch Shop
Publish
Home
Comics
Novels
Community
Mature
More
Help Discord Forums Newsfeed Contact Merch Shop
__anonymous__
__anonymous__
0
  • Publish
  • Ink shop
  • Redeem code
  • Settings
  • Log out

Mảnh Hồn Quân Y

Chương 4 — Giữa Lằn Ranh Sống Chết

Chương 4 — Giữa Lằn Ranh Sống Chết

May 21, 2025

Trời vừa tờ mờ sáng, ánh dương chưa kịp len lỏi qua đám khói đen dày đặc đã bị chặn lại bởi tiếng pháo kích từ xa vọng tới. Cả mặt đất rung lên từng đợt, bụi đất văng khắp nơi. Trường Minh Uy mở mắt trong một cơn hoảng loạn ngắn ngủi, rồi bật dậy như bản năng của người lính đã được mài giũa giữa sống và chết.

Xung quanh anh, những người lính vẫn nằm ngổn ngang trên nền đất ẩm. Một vài người ngủ vùi vì kiệt sức, số khác chỉ còn là những cái xác lạnh ngắt chưa kịp đưa đi. Minh Uy ngồi lặng giữa khung cảnh ấy, đôi tay anh run nhẹ. Không phải vì sợ — mà là vì mệt. Mệt đến mức tim anh chỉ đập nhịp để chứng minh mình còn sống.

Tiếng bước chân vội vã phía sau kéo anh ra khỏi dòng suy nghĩ. Là bác sĩ Ngọc Minh Uyên — người luôn xuất hiện như một bóng dáng trắng giữa biển máu.

“Anh còn ổn chứ?” Uyên hỏi, giọng khàn đi vì thiếu ngủ, nhưng ánh mắt vẫn sáng rực, vẫn thấu rõ mọi sự đổ nát quanh mình.

“Vẫn sống,” Minh Uy đáp, môi nhếch nhẹ thành một nụ cười mỏi mệt.

Uyên ngồi xuống bên cạnh anh, đặt chiếc túi y tế nặng trịch xuống đất. Gió sớm lạnh như cứa da, nhưng họ không buồn rùng mình nữa. Cái lạnh của chiến tranh không đến từ nhiệt độ, mà từ những ánh nhìn tắt lịm, từ tiếng gọi “mẹ ơi” giữa đêm không có ai trả lời, từ tiếng nấc nghẹn giữa những băng ca xếp hàng dài.

Minh Uy lấy trong túi ra điếu thuốc cuối cùng. Anh châm lửa, rít một hơi, rồi chìa về phía Uyên. Bác sĩ nhận lấy, hít sâu. Cả hai ngồi đó, im lặng, giữa tiếng pháo rì rầm phía xa và tiếng kêu cứu rải rác nơi trạm tiền tuyến.

“Đêm qua tôi mất ba người,” Uyên nói sau vài phút.

Minh Uy không hỏi thêm. Con số ấy, anh không muốn biến thành một cuộc trò chuyện — nó là một nỗi tang, là thứ mà họ phải gánh từng ngày.

“Có một cậu lính... mới mười tám tuổi. Bị mảnh pháo chém nát bụng. Tôi cầm máu, tôi khâu... Tôi làm mọi thứ có thể. Cậu ta vẫn còn nhìn tôi, nói ‘cháu không sợ chết, chỉ tiếc là chưa về kịp Tết’.”

Uyên dụi điếu thuốc đang cháy dở xuống đất, bàn tay khẽ run, nhưng ánh mắt thì vẫn giữ nguyên. Không phải sự chai lì — mà là sự đau đến mức không thể đau thêm.

Minh Uy nhìn Uyên rất lâu, như muốn nói điều gì đó nhưng không thành lời. Rồi anh cúi đầu, khẽ nói:
“Tôi chưa từng thấy ai giỏi như cậu.”

Uyên bật cười khẽ, giọng nghèn nghẹn:
“Tôi không giỏi. Tôi chỉ biết nếu tôi ngừng tay... sẽ có thêm một người phải chết.”

Tiếng còi báo động vang lên, dứt khoát và sắc lạnh. Minh Uy đứng dậy ngay, khẩu súng đã sẵn trong tay. Uyên cũng không nói thêm lời nào, xách túi y tế, cùng anh chạy về hướng tây — nơi tiền tuyến vừa bị tập kích.

Gió mạnh quật vào mặt. Mảnh đất phía trước đã không còn là mặt trận ngày hôm qua. Giờ đây nó là một vùng hoang tàn, xác người rải rác khắp nơi. Có người cụt chân, có người mất đầu. Máu nhuộm đỏ từng vạt cỏ. Một người lính đang cố giữ lấy bụng mình, máu tuôn ra qua từng khe ngón tay.

Uyên quỳ xuống ngay, không cần hỏi han, chỉ hành động. Minh Uy đứng che chắn phía sau, mắt đảo liên tục đề phòng xạ thủ đối phương. Tiếng đạn bắn tỉa từ xa vẫn thi thoảng xé gió, nhưng họ đã quá quen với việc làm việc giữa ranh giới sự sống và cái chết.

“Anh ấy không qua khỏi đâu,” một y tá phía sau nói khẽ.

“Anh im đi,” Uyên gắt lên, nhưng không nhìn người kia, tay vẫn đang khâu, máu vẫn nhuộm đỏ đến khuỷu tay.

Minh Uy nhìn chằm chằm vào bác sĩ. Trong ánh mắt anh không còn đơn thuần là ngưỡng mộ — mà là thứ gì đó sâu hơn, nặng hơn. Là sự thấu cảm. Là nỗi xót xa khi thấy một người cố cứu từng sinh mệnh bằng tất cả những gì họ có — kể cả chính trái tim mình.

Khoảnh khắc đó, Minh Uy biết… nếu mình chết trước, người anh muốn nhìn lần cuối chính là người đàn ông đang quỳ gối giữa máu lửa kia.

Chiến tranh không cướp đi tất cả — nó chỉ bóc trần mọi cảm xúc mà con người vẫn giấu nhẹm trong những ngày yên bình.
lienta685
Zerney Higzen

Creator

Comments (0)

See all
Add a comment

Recommendation for you

  • Secunda

    Recommendation

    Secunda

    Romance Fantasy 43.2k likes

  • Silence | book 2

    Recommendation

    Silence | book 2

    LGBTQ+ 32.3k likes

  • What Makes a Monster

    Recommendation

    What Makes a Monster

    BL 75.3k likes

  • Silence | book 1

    Recommendation

    Silence | book 1

    LGBTQ+ 27.2k likes

  • Blood Moon

    Recommendation

    Blood Moon

    BL 47.6k likes

  • Earthwitch (The Voidgod Ascendency Book 1)

    Recommendation

    Earthwitch (The Voidgod Ascendency Book 1)

    Fantasy 2.9k likes

  • feeling lucky

    Feeling lucky

    Random series you may like

Mảnh Hồn Quân Y
Mảnh Hồn Quân Y

497 views1 subscriber

Số chương: 30
Độ dài mỗi chương: ~1.500 chữ
Thể loại: Nam × nam, tâm lý, chữa lành, chiến tranh, lịch sử (có yếu tố thật)
Bối cảnh gợi ý:
Thời chiến Việt Nam (giai đoạn chống Mỹ, khoảng 1965–1975)
Lính lục quân là người trực tiếp ra trận
Bác sĩ quân y thuộc lực lượng hậu cần, có thể theo đơn vị vào chiến trường
Tông truyện: cảm động, thực tế, có chiều sâu lịch sử & tâm lý
Subscribe

30 episodes

Chương 4 — Giữa Lằn Ranh Sống Chết

Chương 4 — Giữa Lằn Ranh Sống Chết

20 views 0 likes 0 comments


Style
More
Like
List
Comment

Prev
Next

Full
Exit
0
0
Prev
Next