Please note that Tapas no longer supports Internet Explorer.
We recommend upgrading to the latest Microsoft Edge, Google Chrome, or Firefox.
Home
Comics
Novels
Community
Mature
More
Help Discord Forums Newsfeed Contact Merch Shop
Publish
Home
Comics
Novels
Community
Mature
More
Help Discord Forums Newsfeed Contact Merch Shop
__anonymous__
__anonymous__
0
  • Publish
  • Ink shop
  • Redeem code
  • Settings
  • Log out

Dẫn Hồn Chi Nhãn

CHƯƠNG 20: GIẤC MỘNG KHÔNG THỂ HỒI SINH

CHƯƠNG 20: GIẤC MỘNG KHÔNG THỂ HỒI SINH

Jul 02, 2025

Đêm buông xuống Trạm Cầu Vọng. Không còn linh lực dao động, không còn cơn gió nào thổi xuyên giữa hai thế giới. Vết cắt đã khép lại. Nhưng trong lòng người, vết thương vẫn chưa lành.

Ngọc Bích Xuyên ngồi lặng trên bậc đá, nơi vết nứt từng mở ra. Bàn tay cậu nắm chặt một mảnh bùa thiêu dở. Là lá bùa kết giới mà Cố Thanh Trầm đã để lại từ lần đầu gặp nhau – dù khi đó hai người chưa nói rõ thân phận.

Nó là ký ức duy nhất cậu có thể giữ lại giữa muôn trùng mâu thuẫn. Và cũng là lời từ biệt không ai nói ra.

Trong trụ sở Cục Điều Tra Siêu Nhiên, Cố Thanh Trầm được đưa vào giấc mơ nhân tạo – một dạng trị liệu sâu bằng linh lực, nơi những ký ức bị đánh đổi có thể từ từ phục hồi nếu cảm xúc đủ mạnh.

Trong giấc mộng ấy, cậu thấy mình đứng giữa một thế giới trắng xoá, không tên gọi, không đường chân trời.

Chỉ có một người đang ngồi giữa cánh đồng hư ảo.

Ngọc Bích Xuyên.

Nhưng không phải là cậu hiện tại, mà là hình dạng linh hồn cổ xưa – một thiếu niên khoác áo trắng, ánh mắt sâu như giếng cổ ngàn năm.

“Cuối cùng anh cũng đến rồi,” cậu nói, giọng vang vọng khắp cánh đồng.

“Ta là... ai?” – Cố Thanh Trầm hỏi.

“Anh là người từng nói sẽ bảo vệ em – ngay cả khi thế giới không còn nhớ tên anh.”

Mỗi từ Bích Xuyên nói như lưỡi dao cắt vào sâu trong cõi thức. Từng lớp ký ức bắt đầu rạn vỡ.

Cậu thấy mình – trong những hình ảnh mờ nhạt – đã từng cùng Bích Xuyên đuổi theo một hồn nhi qua rừng linh mộng, đã từng che chắn cho cậu dưới cơn mưa linh khí nguy hiểm, đã từng bế cậu trong tay khi thân thể cậu run rẩy vì dư chấn linh hồn.

Nhưng không có khuôn mặt rõ ràng. Không có âm thanh.

Chỉ có cảm giác… trống rỗng.

“Em không trách anh đã quên em,” Bích Xuyên mỉm cười, “Chỉ là… có chút tiếc. Vì một đời yêu thương, lại không thể thành hình.”

Cố Thanh Trầm run nhẹ. “Nếu ta... chọn đánh đổi mọi thứ để nhớ lại thì sao?”

“Anh không được phép,” cậu lắc đầu, “Giấc mơ này là lần cuối em được vào tâm trí anh. Sau đó… cửa sẽ khép lại.”

“Không!” – cậu chộp lấy tay Bích Xuyên, mắt đỏ ngầu – “Ta không cho phép ngươi biến mất một lần nữa!”

Bích Xuyên cúi đầu, nước mắt lăn dài.

“Em không biến mất. Em chỉ... trả lại cho anh sự bình yên mà anh từng trao cho em.”

Ngoài thực tại, đồng hồ linh lực chỉ 04:04. Giấc mộng nhân tạo chạm đến giới hạn cuối.

Máy đo linh hồn phát ra cảnh báo: “Phát hiện linh hồn ngoại lai xâm nhập vĩnh viễn – hệ thống tự động thanh lọc.”

Các nhân viên cấp cao chạy đến, định ngắt kết nối.

Nhưng... Cố Thanh Trầm đột ngột mở mắt.

Một tiếng rít linh lực vang lên – cậu nắm lấy cổ tay người định chạm vào thiết bị.

“Đừng. Để cậu ấy ở lại.”

“Cái gì? Hệ thống sẽ tiêu huỷ phần hồn lạ—”

“Cậu ấy không phải phần hồn lạ.” – ánh mắt Cố Thanh Trầm như phát sáng – “Cậu ấy là lý do duy nhất khiến tôi còn là tôi.”

Trong thế giới giấc mộng, trời đổ mưa đỏ.

Bích Xuyên ngồi dưới mái đình xưa, đôi mắt khép hờ.

Cố Thanh Trầm bước đến, nhẹ nhàng khoác lên vai cậu một lớp áo choàng cũ – thứ duy nhất còn lại từ khi hai người còn làm cộng sự.

“Anh nhớ ra rồi.” – cậu nói khẽ.

Bích Xuyên ngẩng đầu, ánh mắt mở lớn.

“Anh nhớ…” – giọng cậu nghèn nghẹn – “...nhớ cả những lần em lặng lẽ chờ anh tan ca. Nhớ em ghét mùi thuốc lá nhưng vẫn mua bật lửa để anh đỡ lạnh tay. Nhớ em từng nói nếu không thể đầu thai... thì muốn làm linh khí ở bên anh mãi mãi.”

Cậu siết lấy tay Bích Xuyên, khóe mắt đỏ hoe.

“Em đừng đi nữa, có được không?”

Nhưng linh hồn Bích Xuyên đã bắt đầu tan dần.

“Muộn rồi…” – cậu thở ra, nụ cười dịu dàng.

“Không! Ta sẽ kéo em lại!” – Cố Thanh Trầm vận linh lực, mắt âm dương đỏ rực.

Nhưng cơn gió luân hồi mạnh hơn bất kỳ pháp chú nào.

Chỉ còn một câu cuối cùng vang lên trong gió:

“Nếu có một ngày khác... nếu anh vẫn còn là anh... hãy đi về hướng đông, nơi cánh đồng hoa bỉ ngạn nở rộ. Em sẽ đợi anh – trong giấc mộng không thể hồi sinh…”

Cố Thanh Trầm bật tỉnh.

Giường bệnh lạnh lẽo. Không còn ai bên cạnh.

Trên bàn chỉ còn lại... một mảnh bùa cháy dở, và một đóa bỉ ngạn đỏ như máu.

lienta685
Zerney Higzen

Creator

Comments (0)

See all
Add a comment

Recommendation for you

  • Secunda

    Recommendation

    Secunda

    Romance Fantasy 43.2k likes

  • Silence | book 2

    Recommendation

    Silence | book 2

    LGBTQ+ 32.3k likes

  • What Makes a Monster

    Recommendation

    What Makes a Monster

    BL 75.3k likes

  • Silence | book 1

    Recommendation

    Silence | book 1

    LGBTQ+ 27.2k likes

  • Blood Moon

    Recommendation

    Blood Moon

    BL 47.6k likes

  • Earthwitch (The Voidgod Ascendency Book 1)

    Recommendation

    Earthwitch (The Voidgod Ascendency Book 1)

    Fantasy 2.9k likes

  • feeling lucky

    Feeling lucky

    Random series you may like

Dẫn Hồn Chi Nhãn
Dẫn Hồn Chi Nhãn

611 views1 subscriber

THỂ LOẠI: Kỳ ảo – Trinh thám – Huyền bí – Chính kịch – Hiện đại – Nam × Nam
NHÂN VẬT CHÍNH:
Cố Thanh Trầm – Điều tra viên với đôi mắt âm dương, truyền nhân thứ 19 của một gia tộc dẫn hồn cổ xưa. Càng điều tra sâu, càng khám phá những bí mật về vận mệnh và lời nguyền của gia tộc.

Ngọc Bích Xuyên – Linh hồn ngàn năm, vô tình trú ngụ trong thân xác của một nhà ngoại cảm 22 tuổi. Cậu dần nhớ lại kiếp trước, những ký ức về cái chết không rõ ràng và sự thật kinh hoàng đang bị che giấu.

Subscribe

47 episodes

CHƯƠNG 20: GIẤC MỘNG KHÔNG THỂ HỒI SINH

CHƯƠNG 20: GIẤC MỘNG KHÔNG THỂ HỒI SINH

17 views 0 likes 0 comments


Style
More
Like
List
Comment

Prev
Next

Full
Exit
0
0
Prev
Next