Đêm hôm đó, tôi không tài nào ngủ được. Cứ nhắm mắt lại là hình ảnh Minh và những dòng tin nhắn của “người bạn bí ẩn” lại hiện ra trong đầu.
Điện thoại bất ngờ sáng lên, một tin nhắn đến:
> “Cậu… có thích cậu ta không?”
Tôi ngẩn người. Đây là lần đầu tiên người bạn bí ẩn hỏi thẳng về cảm xúc của tôi. Tim tôi đập nhanh, ngón tay run run gõ từng chữ:
“Không… cậu ấy chỉ là bạn thôi.”
Nhưng ngay lập tức, tin nhắn khác hiện lên:
> “Nếu cậu thích người khác… vậy còn tớ thì sao?”
Tôi lặng người. Chưa bao giờ “người bạn bí ẩn” bộc lộ nhiều cảm xúc đến thế. Tôi không biết nên trả lời thế nào. Một mặt, tôi thật sự quan tâm đến người bạn này. Nhưng mặt khác, sự xuất hiện của Minh khiến lòng tôi dao động.
Ánh trăng ngoài cửa sổ hắt vào phòng, soi sáng màn hình điện thoại. Tôi thở dài, ôm lấy chiếc điện thoại như thể ôm lấy một bí mật.
Đêm đó, tôi hiểu rằng giữa chúng tôi không chỉ là những dòng tin nhắn đơn giản nữa… mà là những cảm xúc thật sự đang lớn dần.
Comments (0)
See all