Ngày hôm sau, chúng tôi chính thức hẹn hò. Dù cả hai đều có chút ngượng ngùng, nhưng trong lòng lại dấy lên một niềm vui khó tả.
Cậu ấy đến sớm, đứng chờ trước ký túc xá với một bó hoa nhỏ. Khi nhìn thấy tôi, cậu ấy cười:
“Hôm nay… cho tớ được chính thức gọi cậu là bạn gái nhé?”
Tôi đỏ mặt, gật nhẹ. Tim đập loạn nhịp.
Chúng tôi cùng nhau đi dạo quanh thành phố, ghé vào những quán ăn vặt nhỏ, cùng chụp ảnh bên bờ sông. Cậu ấy luôn chăm sóc tôi chu đáo, che nắng, đưa nước, và thỉnh thoảng còn nói vài câu đùa khiến tôi bật cười.
Khoảnh khắc đẹp nhất là khi chúng tôi ngồi bên nhau ngắm hoàng hôn. Ánh chiều buông xuống, gió mát khẽ lướt qua, tôi nghe cậu ấy thì thầm:
“Từ nay, bất kể hệ thống, thử thách hay rắc rối gì… tớ sẽ không để cậu một mình nữa.”
Tôi nghiêng đầu, dựa vào vai cậu ấy, mỉm cười. Ngày hẹn hò đầu tiên kết thúc trong ngọt ngào, mở ra một chương mới trong cuộc đời cả hai.
Comments (0)
See all