Tập 15: Cơn mưa ký ức
Minh bước ra khỏi vòng lặp thử thách, mặt đất mềm mại hơn, ánh sáng từ chiếc lá vàng len qua từng khe sương, tạo thành những tia sáng nhỏ nhấp nháy trên nền cỏ.
Bỗng dưng, những giọt mưa nhẹ rơi xuống, nhưng không giống mưa bình thường. Mỗi giọt chạm vào cơ thể Minh, cậu lại thấy một ký ức tuổi thơ lóe lên: tiếng cười của Lan, nụ cười dịu dàng, những lần chạy nhảy cùng nhau bên suối, những chiếc lá vàng thuở bé.
Minh nhảy nhót trong mưa, vừa hồn nhiên vừa xúc động:
“Lan… tớ nhớ cậu! Dù chỉ là ký ức mờ nhạt, tớ vẫn tìm cậu!”
Mưa tan dần, nhưng Minh không cảm thấy cô đơn. Cậu nhận ra rằng ký ức chỉ là dấu vết, còn duyên phận là sợi dây vô hình dẫn cậu tới Lan. Cậu nắm chặt chiếc lá vàng, tự nhủ:
“Dù mất hết ký ức, dù thử thách có khó đến đâu, tớ vẫn sẽ tìm cậu.”
Đi tiếp, Minh gặp một cây cổ thụ già, tán lá rung rinh theo gió, giọng trầm trầm vang lên:
“Ngươi đã trải qua vòng lặp. Nhân quả và ký ức sẽ luôn dẫn ngươi đi đúng hướng, nếu ngươi giữ được trái tim thuần khiết.”
Minh gật đầu, hồn nhiên:
“Ừ… tớ sẽ không để sợi dây này đứt. Dù khó khăn, tớ sẽ đi tiếp!”
Những sinh linh tinh nghịch xuất hiện quanh cậu, nhảy múa trên những tia sáng còn sót lại, như cổ vũ: Mỗi bước đi của Minh là một bài học về nhân quả, kiên nhẫn và duyên phận.
Minh mỉm cười, tiếp tục tiến về phía trước, hướng tới cầu bắc qua vực sâu – nơi thử thách tiếp theo đang chờ, ánh sáng từ chiếc lá vàng rọi thẳng đường, giúp cậu không lạc lối và giữ vững quyết tâm.
Comments (0)
See all