Tập 18: Sinh linh chỉ dẫn
Minh vừa rời khỏi rừng ảo ảnh, nơi bóng Lan nhảy múa thoáng qua, ánh sáng của chiếc lá vàng trong tay cậu vẫn nhấp nháy như đùa giỡn. Cậu bước lên một sườn đồi phủ sương, mặt đất mềm mại, mỗi bước như nhảy nhót trên đám mây.
Bỗng, từ trong sương mù, xuất hiện một nhóm sinh linh lấp lánh. Chúng nhỏ bé, tròn tròn, đôi mắt long lanh như ngọc, và nhảy múa xung quanh Minh, reo hò:
“Chào cậu nhóc! Đi tiếp đi, đi tiếp đi!”
Minh cười toe toét, giơ tay bắt chạm vào một sinh linh:
“Ê, các cậu có biết Lan đang ở đâu không?”
Những sinh linh vỗ tay, nhảy lên nhảy xuống, phát ra ánh sáng như đồng ý:
“Cậu nhóc dũng cảm quá! Chúng tớ sẽ dẫn đường, nhưng ngươi phải vượt qua thử thách của nhân quả đã!”
Minh nhún vai, hồn nhiên:
“Thử thách nữa á? Ha ha… tớ thích thử thách!”
Cậu chạy theo những sinh linh, nhảy qua những khe hở trong đất, leo lên đá, bật nhảy qua cây cổ thụ thấp, cười khúc khích mỗi lần thất bại nhẹ nhàng.
Một sinh linh lớn hơn xuất hiện, giọng trầm nhưng dịu dàng:
“Ngươi đã qua nhiều thử thách, nhưng nhân quả chưa dạy xong. Ngươi cần học cách lắng nghe trái tim và nhìn thấu huyền ảo, mới có thể đi tiếp.”
Minh ngồi xuống, nhìn chiếc lá vàng trong tay, hồn nhiên:
“Lắng nghe trái tim hả… tớ làm được mà! Trái tim tớ luôn chỉ về Lan!”
Các sinh linh nhảy múa xung quanh, tạo thành một luồng ánh sáng dẫn Minh đi qua những tán cây xoắn quấn, qua những khe nứt sâu. Minh vừa chạy vừa la hét vui vẻ như trẻ con chơi trốn tìm:
“Ê, đừng để trốn mất nữa, tớ sắp bắt được rồi!”
Trên đường đi, Minh nhận ra một điều kỳ diệu: mỗi lần cười đùa, mỗi lần hồn nhiên, cậu lại tiến gần Lan hơn một chút. Các sinh linh nhảy múa quanh cậu, reo hò, cổ vũ:
“Cậu nhóc thông minh quá! Tiếp tục đi, tiếp tục đi!”
Minh bật cười khúc khích, nhảy lên một tảng đá:
“Ha ha… đúng rồi! Thử thách hay không quan trọng, quan trọng là tớ vẫn vui vẻ và đi tiếp! Lan, tớ sẽ gặp cậu!”
Sau một chặng đường dài nhảy nhót, Minh nhìn thấy ánh sáng dịu dàng ở cuối sườn đồi – nơi cánh cửa sang nhân gian chuẩn bị mở ra. Cậu đứng lại, hít sâu, cảm giác vừa trẻ con vừa trưởng thành:
“Dù địa giới đầy thử thách, dù nhân quả khó đoán, tớ vẫn đi tới. Bởi vì tớ biết… Lan đang chờ ở phía trước.”
Chiếc lá vàng phát sáng mạnh, tỏa ánh sáng xuyên qua sương mù, như nhắc nhở: duyên phận, hồn nhiên và kiên định sẽ dẫn Minh tới nơi ánh sáng cuối cùng, nơi Minh sắp bước sang nhân gian – thử thách mới với Lan đang chờ.
Comments (0)
See all