Con thuỷ quái không ngừng lượn vòng quanh con tàu tế vật trong suốt năm phút liền, xem chừng chỉ đang đánh giá tình hình mà không có ý định tấn công. Rồi đột nhiên nó lại lặn xuống cho đến khi cái bóng của nó chỉ hiện mờ mờ trên mặt nước. Khi tất cả mọi người trên tàu lễ đang tự hỏi con thuỷ quái đang làm gì, nó đột nhiên nổi lên ngay cạnh tàu tế vật, nửa đầu thuỷ quái trồi hẳn khỏi mặt nước cố gắng cắm răng xuyên qua thân tàu tế vật, làm con tàu rung lắc dữ dội. Nhưng có một điều lạ rằng… dù con tàu tế vật đang bị tấn công và lắc lư dữ dội, đáng nhẽ ra những người trên tàu tế vật lúc này phải bị hất văng khỏi chỗ ngồi và bị ném qua lại bên trong khoang tàu, nhưng bằng cách nào đó họ vẫn có thể ngồi vững và hoàn toàn bất động trên ghế của mình. Thế rồi, một tiếng “rắc” lớn vang lên, thân tàu tế vật chào thua trước cặp hàm của thuỷ quái, và từ vết nứt trên thân tàu, dầu đen rỉ ra ngoài, chảy cả vào trong miệng thuỷ quái. Trước khi có ai kịp phản ứng, Hoàng đế Lam liền nhảy đến mũi tàu lễ, người xô mạnh tên giáo chủ sang bên, hít một hơi sâu và thở nhanh một hơi từ miệng mình, một dòng lửa ào ra từ hơi thở của hoàng đế và lao về phía tàu tế vật. Hơi dầu trong khoang tàu tế vật bắt lửa và phát nổ, nuốt chửng cả con tàu tế vật và đầu của thuỷ quái trong một quả cầu lửa lớn. Mảnh vỡ của tàu tế vật bay khắp nơi, một vài mảnh vỡ đó rơi xuống boong tàu lễ, những mảnh hình nộm vải độn rơm cháy xém.
“Ca… cái gì thế này?” -tên giáo chủ nhìn Hoàng đế Lam chằm chằm; ngay khi hắn thấy những mảnh hình nộm ấy.
“Thế này là thế nào hả? Suk Lam!?” tên giáo chủ gào lên.
“Bắt hắn lại!” -Hoàng đế Lam chỉ tay vào tên giáo chủ
Nhưng khi các thuỷ thủ vừa định chộp hắn, tên giáo chủ liền nhảy qua mũi tàu xuống nước. Tuy vậy, tất cả mọi người đều để mặc tên giáo chủ, bởi vì trong lúc ấy, ngay phía trước tàu lễ, con thuỷ quái đang trôi lờ đờ trên mặt nước. Có vẻ như, vụ nổ ban nãy đã làm nó choáng. Hoàng đế Lam mau chóng lệnh cho các thuỷ thủ ném dây móc vào miệng thuỷ quái nhằm ngăn không cho nó lặn trở xuống đáy nước. Sau khi các dây móc đã triển khai và buộc chặt, vị hoàng đế đứng nơi mũi tàu và bắt đầu vận phép gọi sét, chuẩn bị giáng đòn kết liễu. Nhưng con thuỷ quái đột nhiên bừng tỉnh, nó liên tục giãy giụa để tự giải thoát khỏi mớ dây móc, cú giật sau lại mạnh hơn cú giật trước, con tàu thì lắc lư dữ dội, thân tàu ré lên những tiếng răng rắc lạnh người mỗi lần con thuỷ quái giật mạnh. Và rồi, từng cái từng cái một, những sợi dây móc bắt đầu bục đứt. Tình thế đang tồi tệ dần. Họ đã đi được đến nước này và chẳng lẽ lại để thuỷ quái tẩu thoát thêm một lần nữa chăng? Và thế là, không một chút suy nghĩ, Hoàng đế Lam nhảy khỏi tàu xuống làn nước phía dưới.
Một lúc sau, ngay tại vị trí Hoàng đế Lam nhảy khỏi tàu, một cái đầu to lớn nổi lên khỏi mặt nước, một cái đầu rồng. Một con thuỷ long trồi lên khỏi mặt nước, mõm nó trông tựa như cá sấu với đầy răng nhọn cùng một chỏm râu dê đen dài dưới cằm. Trên đầu nó lại có một cặp gạc nai lớn và một cái bờm đen kỳ vĩ, từng cái vảy của con rồng bóng lưỡng như cẩm thạch xanh dưới ánh sáng mặt trời. Con rồng quay cái cổ dài như thiên nga về phía mũi tàu và cắn đứt toàn bộ dây móc, giải phóng con tàu. Với toàn bộ dây thừng đã đứt, con thuỷ quái cố gắng lặng trở lại đáy nước nhưng lại bị con rồng xanh mau chóng ngăn chặn, cái hàm mạnh mẽ của của nó chộp lấy một cái vây của thuỷ quái và xé rời cái vây ra, máu từ vết thương nhuộm đỏ cả một vùng nước rộng. Con thuỷ quái co giật trong đau đớn và quay thân hình lại, tìm cách cắn vào chiếc cổ dài của con rồng, nhưng với cơn đau từ cái họng bị bỏng, mất máu từ vết thương và cú choáng sau vụ nổ đã làm thuỷ quái trở nên chậm chạp và con rồng dễ dàng né tránh.
Đổi lại, con rồng cắp phập răng của mình vào thuỷ quái, ngay tại vị trí bên dưới mang, rồi lại bấu cặp móng trước của mình vào dưới nắp mang của thuỷ quái, trong khi cặp móng sau thì cào cấu moi ruột thuỷ quái. Cuối cùng, với một sức khoẻ uy hùng, con rồng xoay cổ và xé toạt đầu thuỷ quái khỏi thân mình nó, và với đầu thuỷ quái vẫn còn trong miệng mình, con rồng trồi trở lên mặt nước giữa tiếng reo hò của mọi người trên tàu.
“CON TRAI CỦA RỒNG! CONTRAI CỦA RỒNG!” họ hô vang.
Sau khi đặt cái đầu thuỷ quái lên boong tàu, mắt của thuỷ long chuyển màu trắng toát, cơ thể nó cơ giật và teo nhỏ lại thành hình hài của một người đàn ông, Hoàng đế Suk Lam của đế chế Varlann. Kiệt sức sau khi biến hình sang dạng rồng, Hoàng đế Lam chẳng thể nhấc một ngón tay, nên thuỷ thủ đoàn phải kéo người lên và mặc áo quần cho người. Và thế là họ quay thuyền về lại Qualoh với tin thuỷ quái đã chết.
Comments (0)
See all