Please note that Tapas no longer supports Internet Explorer.
We recommend upgrading to the latest Microsoft Edge, Google Chrome, or Firefox.
Home
Comics
Novels
Community
Mature
More
Help Discord Forums Newsfeed Contact Merch Shop
Publish
Home
Comics
Novels
Community
Mature
More
Help Discord Forums Newsfeed Contact Merch Shop
__anonymous__
__anonymous__
0
  • Publish
  • Ink shop
  • Redeem code
  • Settings
  • Log out

Truyện ngắn

Lời thì thầm của Silla

Lời thì thầm của Silla

Jul 08, 2023

"Quỷ không được phép kết giao với con người...".

Ta tỉnh dậy trong cơn đau nhức, con dấu trên ngực vẫn còn hơi nóng sau án phạt đêm qua. Tiếng quạ kêu khiến ta buồn bực, nhìn sang bên cạnh thấy em đem hộp cứu thương cất đi cùng với những tiếng cằn nhằn của mình. Ta không đáp lại chỉ cười trừ cho qua chuyện, cầm chiếc bánh sandwich em làm, ta chậm rãi trải qua bữa sáng với người mà ta trân trọng nhất.

Ta vẫn luôn sống một mình như vậy, lãnh lẽo và cô độc. Cho đến khi em xuất hiện, khiến ta nếm được vị ngọt của sự hạnh phúc, khi đó ta mới biết, hóa ra đây là điều mà ta thèm khát bấy lâu. Em, là người mà ta trân trọng và tôn kính hơn bất kể một ai vì chỉ có em không chê cười cũng chẳng ghét bỏ bộ dạng xấu xí này của ta, cũng chỉ có mình em mới nguyện ý ở bên cạnh chăm sóc ta, cho dù ta chẳng cầu những việc đó.

Và có lẽ em cũng chẳng nhớ đâu, cái ngày mà ta lê thân xác chằng chịt vết thương trên con đường nhỏ, dòng người đông nghịt đi qua đi lại trước mắt ta nhưng chẳng có ai chú ý tới thân tàn ma dại này. Ngay khi bản thân tưởng chừng sẽ rơi vào hố lửa lần nữa, thì em từ xa chạy tới. Ta còn nhớ rất rõ tiếng em gào thét, cầu xin người đời cứu lấy ta, kêu than oán khóc nhờ người đưa ta đến bệnh viện, ấy thế mà chẳng có ai đáp lại. Cuối cùng, cũng chỉ có mình em không quản ánh mắt người đời, dùng cơ thể nhỏ bé của mình để đưa ta về nhà, cố gắng cầm máu và băng bó vết thương cho ta.

Em để ta sống trong căn nhà trúc nhỏ xinh, nơi mà em gọi là 'căn cứ bí mật' của mình. Ta đã từng hỏi em rằng, em để ta sống ở đây có sao không? Em không sợ ta lục tìm những thứ mà em muốn giấu đi hay sao? Nhưng em chỉ cười và nói với ta rằng, em tin ta.

Một con quỷ làm biết bao nhiêu điều ác như ta, sẽ chẳng bao giờ nhận được sự tin tưởng của người đời. Thế mà em lại nguyện tin tưởng ta, tin một kẻ xa lạ, không quen không biết như ta sao? Dường như nhận thấy nghi ngờ trong ánh mắt ta, em không nói gì chỉ bật cười thật to mà thôi.

Em cũng là người dạy ta rất nhiều về thế giới này, cũng giúp ta làm sao có thể tồn tại được ở nơi đây. Em luôn kiên trì hướng dẫn mặc cho ta chẳng đủ kiên nhẫn làm việc nhà, thi thoảng em đưa ta xuống phố dạo chơi khắp trung tâm thương mại lớn nhỏ và giờ đây, ta có thể tự tin bước đi một mình mà không có ai bên cạnh.

Ta từng cùng em đi du lịch, cùng chụp những bức ảnh vui nhộn mà bản thân chẳng bao giờ nghĩ tới và cả những chuyện điên rồ em bày ra, những điều ta chưa từng thử. Ta thích được cùng em đi trượt tuyết, và lúc em chăm chú đắp nặn người tuyết thật to, ta sẽ đi đến mà trêu chọc em, tinh nghịch mà phá đi cái đầu mà em cố gắng mới nặn ra được. Nhìn khuôn mặt phụng phịu của em, trái tim lạnh lẽo của ta vô tình được sưởi ấm thêm lần nữa. Nhưng rồi, em không nói gì cũng chẳng trách móc ta mà cười lên thật to và giây phút ấy đối với ta mới yên bình làm sao. Nhớ ngày em tốt nghiệp, ta cùng em trải qua bữa chia tay tại một quán rượu nhỏ. Ta là quỷ không được phép uống rượu, nhưng vì em, ta chấp nhận chịu phạt, cùng em uống rượu tới sáng và chọc phá những ngôi nhà xung quanh.

Vào cái đêm trăng tròn đó, khi ta trở mình trên chiếc giường nhỏ, vô tình thấy em đang cuộn tròn nằm bên ta mà chìm vào giấc ngủ say. Ta vô thức chăm chú nhìn em lúc nào không hay, từng đường nét trên khuôn mặt trái xoan, ta muốn khảm hết vào trong trái tim cằn cỗi này của mình. Trái tim ta bỗng nhảy lên một nhịp, tựa như nó đang sống lại trong lồng ngực đã chết. Và khi đó ta biết rằng, ta đã yêu em mất rồi. Ta yêu thích bộ dáng làm nũng của em, ta si mê ánh mắt sáng ngần như ngôi sao nhỏ này và có lẽ ta đã say đắm em ngay từ cái nhìn đầu tiên mà cả ta và em đều chẳng hay biết.

Sau những gì em đã làm cho ta, ta thực sự biết ơn em. Để đáp lại, thi thoảng ta kể cho em nghe về nơi mà ta sống, cũng cho em biết về thân phận thực sự của ta và cả những quy tắc khắc nghiệt nơi ta tồn tại. Ta đã từng nghĩ rằng, sau khi em biết hết mọi chuyện về ta, em sẽ sợ hãi và bỏ rơi ta giống như đám người ngoài kia nhưng em lại chẳng tỏ ra sợ hãi, em vẫn ở đó, vẫn đứng dưới mái hiên nhà chờ ta quay trở về.

Cho đến giờ, ta vẫn không hiểu được, một con quỷ mang đầy tội lỗi trên vai, dòng máu tanh nồng nhuộm đỏ cả đôi bàn tay như ta lại bị đám người đời ruồng bỏ, ấy vậy mà em đâu để ý đến, cuối ngày em đạp chiếc xe đã cũ của mình đến tìm ta, cùng ta nói những câu chuyện tẻ nhạt trong cuộc sống. Ta đã từng hỏi em, và em chỉ đáp lại rằng: "Vì Silla là người em yêu mà".

Ta đã thề sẽ bảo vệ em.

Khi ta nhận được lời cảnh báo của Satan, trái tim vốn đã chết lại đập mạnh liên hồi. Ta sợ hắn sẽ làm tổn thương em, nhưng ta lại không biết tìm em ở phương trời nào. Những tiếng phát ra từ trong chiếc điện thoại dài đằng đẵng, khiến ta bồn chồn day dứt không thôi, nhưng em không nhận điện thoại. Vậy là ta chẳng để tâm gì nữa, mặc chân trần chạm xuống nền đất lạnh mà chạy đi tìm em. Giữa dòng người tấp nập trên hè phố, mùi hương trên người em dần đứt đoạn, khiến ta chẳng thể phân định rõ nơi bản thân đang đứng là nơi nào.

Ta không rõ bây giờ là khi nào, và đã qua bao lâu kể từ khi ta chạy đi tìm em. Chân tay ta gần như rã rời và chẳng thể cử động thêm một chút nào nữa, nhưng ta vẫn chưa tìm thấy em. Ta dần trở nên hoảng loạn, mặc kệ sự ghét bỏ của kẻ đời mà níu giữ tay của từng người để hỏi tung tích về em, nhưng không một ai trả lời chỉ lắc đầu bỏ đi.

Lần đầu tiên ta cảm thấy bất lực như vậy. Đôi chân chẳng còn đủ sức để chống đỡ cơ thể này, cứ như vậy mà ngã xuống. Ta gào tên em trong nỗi tuyệt vọng, ta muốn tìm thấy em, chỉ cần thấy em vẫn an toàn thì ta nguyện rời đi, trả lại cuộc sống yên bình mà em vốn có. Nhưng Satan lại chẳng cho ta được toại nguyện, hắn để cho ta chứng kiến cảnh em thoi thóp trong chiếc xe màu đỏ yêu thích của mình và chẳng có một ai giơ tay ra cứu lấy em.

Thời điểm ta tìm thấy em, lồng ngực ta đập mạnh báo hiệu điều chẳng lành. Chiếc xe màu đỏ quen thuộc ở ngay trước mắt ta, nhưng nó chẳng còn nguyên vẹn nữa mà em vẫn còn ở trong đó. Dù cho ta có cầu xin thế nào, thì đám người xung quanh chẳng có một ai quan tâm, họ vẫn chỉ đứng đó, giương mắt lên nhìn em dần chết mòn trong ánh lửa tàn. Ta tức giận mà gầm lên với đám người nhân loại ngu xuẩn đó, lần đầu tiên ta để em thấy được con người thật của ta, ta sợ lắm, ta sợ em sẽ rời bỏ ta nhưng giờ ta chẳng quản nữa, vì ta muốn cứu em mà thôi.

Mặc kệ cho những ánh lửa đang nhen nhóm bùng lên, ta vội vàng chạy đến bên cạnh chiếc xe màu đỏ quen thuộc. Nhưng ta lại chẳng nhìn thấy em đâu, ta giương mắt thật to, tìm kiếm em trong đám đổ nát trước mặt. Em ơi, em đâu rồi? Trả lời ta đi, làm ơn đấy! Ta gào thét tên em trong sự vô vọng, nhưng ta chẳng nghe thấy tiếng đáp lại của em.

Ta dần trở nên hoảng loạn mà mải miết tìm em, ta loạng choạng đứng dậy, lật từng tấm sắt đang đè lên chiếc xe màu đỏ rực và ta hy vọng, em sẽ ở đó chờ ta. Nhưng thứ chờ ta chỉ là một khoảng không lạnh lẽo, em không có ở đây. Sự tức giận khiến ta chẳng thể làm chủ được chính mình, ta quên hết những lời ta từng hứa với em, ta gầm lên trong sự đau đớn và trút hết mọi bực tức lên đầu của đám người qua đường.

Đến khi ta dần trở nên tỉnh táo hơn, ta mới hoảng hốt nhận ra, ta lại giết người rồi. Nhìn những cơ thể nguội ngắt rải đầy trên con đường cái, những cái đầu lăn lông lốc trên đường cùng với dòng máu tanh xộc thẳng vào mũi, ta hốt hoảng mà lùi lại vài bước. Abbi ơi, ta phải làm sao đây? Ta lỡ giết chết đám người đó rồi, cho dù chúng đáng chết đi nữa, em cũng đâu có muốn chuyện này xảy ra đâu. Nhưng trong phút bồng bột, ta đã phạm phải sai lầm chết người, liệu khi em biết chuyện, em có tha thứ cho ta không, Abbi ơi!

Và rồi ta tìm thấy em trong cơn hoảng loạn, ta mặc kệ đôi bàn tay nhầy nhụa máu tanh mà ôm lấy cơ thể em. Có lẽ ý chí còn sót lại khiến em nhận ra ta, và phải chăng vì em không muốn ta xảy ra chuyện gì, nên em cố gắng đẩy ta đi. Trong tiếng lửa bùng lên, ta loáng thoáng nghe thấy tiếng em gào lên: "Silla, mau rời khỏi đây. Đừng cố cứu em, anh sẽ chết đấy". Nhưng ta nào có quan tâm, dù sao ta đã từng nhảy vào hố lửa một lần nên giờ ta chẳng sợ gì nữa, nhưng ta lại không muốn em chết, mặc cho chiếc xe có thể nổ bất cứ lúc nào, ta cũng phải đưa em ra khỏi nơi đó. Đến khi ta đưa được em đến nơi an toàn, nhìn em chỉ còn chút hơi thở yếu ớt trên tay, ta thực sự hối hận rồi.

Ta vội vã đưa em đến bệnh viện, nơi mà con người thường hay lui tới mỗi khi bị bệnh. Lần đầu tiên ta bỏ qua tôn nghiêm của mình, bỏ đi cái tôi cao ngất của một con quỷ mà quỳ xuống van nài tên bác sĩ cứu lấy em, cứu lấy trái tim cằn cỗi của ta. Nhưng dù như thế thì sao, cuối cùng tên bác sĩ đó cũng đâu cứu được em. Em lừa ta, em lừa ta khi em nói chỉ cần đến bệnh viện thì mọi việc sẽ ổn, em lừa ta khi nói mấy tên bác sĩ ở đây có thể cứu mạng em. Em lừa ta, Abbi ơi!

Ta không muốn nghe gì hết, tất cả những lời mà tên bác sĩ nói, ta không tin nữa. Ta không tin đám người vô dụng này có thể cứu lấy em, vì chỉ có ta mới có thể cứu được em, chỉ mình ta thôi, Abbi à!

Ta thầm trộm đi cơ thể trắng ngần ngần của em, đưa em về ngôi nhà trúc của chúng mình, cùng nhau trải qua đêm rằm thật ngọt ngào và hạnh phúc.

Ta để em nằm trên tấm thảm trắng muốt, tượng trưng cho sự thanh thuần của em. Ta bắt đầu xếp những cây nến nhỏ xung quanh, và dùng máu dê vẽ lên tấm thảm một ít bùa chú. Bên cạnh là hai đầu con chó mực và mèo đen cùng với tiết gà được rải đầy trên sàn, mùi tanh khiến lòng ta nhộn nhạo cả lên nhưng ta buộc phải đè ép sự cuộn trào trong lòng, nếu không ta sẽ chẳng thể giữ được bình tĩnh mà cắn nát cơ thể xinh đẹp của em.

Khi trăng vừa tròn, ta cảm nhận được cơ thể đang nóng rực của mình. Ta cầm con dao bạc cắt một đường trong lòng bàn tay, ta muốn dùng máu của ta làm vật dẫn trong buổi lễ hiến tế, ta nhỏ giọt máu nhỏ xuống từng cây nến đang cháy rực và cuối cùng là những hình vẽ bùa chú trên tấm thảm trắng. Những bùa chú được vẽ bằng máu dê đã ngả sang màu đen thẫm, giờ đây lại chuyển thành một màu đỏ rực và ngọn lửa âm ỉ của nó như muốn nuốt chửng lấy cơ thể của em.

Vào lúc ta nghĩ rằng ta thành công thì ánh lửa cuối cùng dập tắt đi mọi hy vọng của ta, và ta biết việc cứu em đã thất bại rồi. Ta không cam tâm mà gào khóc ôm chặt lấy cơ thể nguội lạnh của em, sau khi thu dọn mọi thứ, ta mau chóng đem linh hồn nhỏ của em xuống dưới địa ngục, gặp thánh Satan.

Cánh cửa địa ngục dần dần mở ra, cái nóng của hố lửa khiến cơ thể ta nóng rực đến khó chịu. Ta khó nhọc bước xuống từng bậc cầu thang hun nóng, mỗi bậc đều có một con quỷ nhỏ cầm roi quất lên người và ta chẳng thể đếm được, trên người ta lúc này có bao nhiêu vết thương đang dần rỉ máu. Từng roi từng roi một quất lên cơ thể trần trụi này, nhưng ta chẳng hề cảm thấy đau xót, đôi chân run rẩy quỳ xuống mảnh vỡ của núi lửa mà van cầu thánh Satan cứu lấy em, chỉ cần em có thể sống lại, ta nguyện ý gánh tội một kiếp người nhưng hắn không chấp thuận điều đó.

Cuối cùng, em vẫn chết. Em chết trong tay ta, khiến ta cảm thấy day dứt và tội lỗi. Sau khi chôn cất em ở nơi em hằng mong ước, ta quay trở về nơi mà ta thuộc về. Giờ ta chẳng còn phân định được ngày và đêm, ta cứ mãi sống như vậy mà day dứt về em. Ta tự dày vò bản thân về cái chết của em, khiến bản thân rơi vào trạng thái luân hồi vô định. Nhưng ta chưa bao giờ quên em, người mà ta hết mực yêu thương.

Ở một nơi nào đó, ta nghe thấy tiếng em vọng đến, "Silla, hãy sống thật tốt. Chờ em trở về".


ginlounge411
Chiang Mie

Creator

Comments (0)

See all
Add a comment

Recommendation for you

  • What Makes a Monster

    Recommendation

    What Makes a Monster

    BL 75.2k likes

  • Secunda

    Recommendation

    Secunda

    Romance Fantasy 43.2k likes

  • Silence | book 2

    Recommendation

    Silence | book 2

    LGBTQ+ 32.3k likes

  • Blood Moon

    Recommendation

    Blood Moon

    BL 47.5k likes

  • Mariposas

    Recommendation

    Mariposas

    Slice of life 231 likes

  • The Sum of our Parts

    Recommendation

    The Sum of our Parts

    BL 8.6k likes

  • feeling lucky

    Feeling lucky

    Random series you may like

Truyện ngắn
Truyện ngắn

373 views0 subscribers

Những câu chuyện ngọt ngào đan xen nỗi buồn.

Có thể là tình yêu cũng có thể là câu chuyện về những việc làm hàng ngày.

Negroni thường viết về boylove, đôi khi sẽ đan xen girllove và câu chuyện của bản thân mình.
Subscribe

5 episodes

Lời thì thầm của Silla

Lời thì thầm của Silla

43 views 0 likes 0 comments


Style
More
Like
List
Comment

Prev
Next

Full
Exit
0
0
Prev
Next