Có những người không chỉ sống… mà họ cảm.
Không chỉ lắng nghe… mà họ hòa mình vào từng lời chưa nói.
Không chỉ nhìn… mà họ thấu hiểu cả điều người khác chưa từng nhận ra.
Họ là INFP, những người mang trái tim mềm, sống trong thế giới rực rỡ và mong manh của cảm xúc.
Cảm xúc nơi INFP không đến từ bên ngoài, mà bắt nguồn từ một dòng suối ngầm tên là Fi (Cảm xúc hướng nội).
Không ồn ào, không phô bày. Nó là một thứ trực giác cảm xúc, sâu như gốc rễ cây cổ thụ.
Fi không phản ứng vội vàng. Nó ngồi lặng, cảm nhận từng sự thật trong lòng.
Nó hỏi: “Điều này có chân thật với ta không?”
Và chỉ khi trái tim gật đầu, INFP mới bước đi.
Đó là lý do vì sao mọi trải nghiệm, dù nhỏ, cũng có thể khiến họ lặng người.
Một ánh mắt buồn.
Một cái chạm vụng về.
Một bài hát cũ vang lên trong chiều lặng gió.
Tất cả đều thấm sâu, in dấu.
INFP không chỉ cảm nhận cảm xúc của mình.
Họ cảm luôn cả thế giới.
Nỗi buồn của người lạ, sự thất vọng trong ánh mắt của bạn, niềm hy vọng chưa nói của ai đó…
Tất cả ùa vào, như sóng biển vỗ vào một vỏ sò mỏng manh.
Họ thấy điều người khác không thấy.
Nghe điều người khác bỏ lỡ.
Và điều ấy… đẹp đẽ, nhưng cũng mệt mỏi.
Có khi họ khóc mà không hiểu vì sao.
Có khi họ cười trong nước mắt.
Không phải vì họ yếu đuối, mà vì họ thấm được những điều quá sâu để gọi tên.
Khi INFP yêu, họ yêu bằng cả linh hồn.
Khi họ tổn thương, đó là vết cắt không hiện hình nhưng cứ rỉ máu mãi.
Sự chân thật khiến họ không biết giả vờ.
Thế giới không phải lúc nào cũng nhẹ nhàng với những người như vậy.
Và đôi khi, để sống sót, họ phải rút vào trong như những cánh hoa khép lại khi mưa đổ.
Không phải vì họ ghét cuộc đời, mà vì họ cần thời gian để chữa lành.
Thế giới cần những người như INFP.
Không phải vì họ giỏi làm theo lối mòn,
mà vì họ mang lại ánh sáng dịu dàng trong những góc khuất nhất của nhân loại.
Comments (0)
See all