INFJ tin vào tương lai – nhưng là tương lai họ thấy.
Không phải mọi khả năng, mà là một con đường duy nhất đang dần hiện rõ trong tầm mắt Ni.
Và chính vì vậy… mọi điều chưa nằm trên con đường ấy đều khiến họ bất an.
Ne Nemesis thì thầm: “Còn nếu chuyện kia xảy ra thì sao?” “Còn những khả năng em chưa nhìn thấy thì sao?” “Nếu em sai thì sao?”
Không ồn ào, nhưng dai dẳng. Một vùng mây xám trong tâm trí, phủ nhẹ lên trực giác vốn rất trong sáng của họ.
INFJ không thường xuyên hoài nghi – nhưng khi đã nghi ngờ, họ nghi ngờ chính điều họ tin tưởng nhất: tầm nhìn của mình.
Điều này khiến họ có lúc do dự, không phải vì không thấy rõ đường đi, mà vì sợ rằng còn có điều gì đó đang chờ – nơi họ chưa từng nhìn tới. Một khả năng khác. Một biến số. Một ngã rẽ chưa lường.
INFJ cũng lo cho người khác vì lý do này. Họ thấy bạn chọn một con đường, và linh cảm họ mách bảo điều gì đó… không ổn. Nhưng rồi Ne lại lên tiếng: “Còn nếu đó là bài học bạn cần phải đi qua?” “Còn nếu đây là con đường duy nhất để bạn tìm thấy chính mình?”
Và thế là họ im lặng.
Họ nhìn theo, lo lắng, trăn trở. Không vì không tin bạn, mà vì trái tim họ luôn nghĩ xa hơn – và đôi khi, quá xa.
INFJ mang một tình yêu thầm lặng dành cho những khả năng chưa xảy ra. Họ không cần tất cả chúng trở thành hiện thực. Nhưng họ muốn chúng được lắng nghe.
Vì dù Ne Nemesis không phải là sức mạnh lớn nhất trong họ, nó lại là nơi họ học cách mềm mại với sự không chắc chắn.
Nơi họ học cách tin vào hành trình – không chỉ của mình, mà của người khác.
Comments (0)
See all