Sau những buổi gặp mặt, INTP không muốn gì hơn ngoài sự yên lặng.
Không phải vì họ ghét ai. Chỉ là thế giới bên ngoài quá ồn ào, quá nhiều tín hiệu cần xử lý, quá nhiều khuôn mặt cần đọc vị, và quá nhiều năng lượng cần trao đi để "giống như người bình thường".
Sau đó, họ rút về góc nhỏ quen thuộc, một căn phòng yên tĩnh, một quyển sách bỏ dở, một video cũ họ đã xem ba lần, hoặc chỉ đơn giản là ánh sáng mờ dịu và không ai hỏi họ đang nghĩ gì.
Trong khoảng không ấy, họ sắp xếp lại suy nghĩ. Họ tua lại những cuộc hội thoại trong đầu, tự hỏi mình đã cư xử ra sao, liệu có nói gì không phù hợp, hay có ai hiểu nhầm điều gì không.
Đó không phải là lo lắng quá mức. Đó là quá trình tự cân bằng. INTP cần hiểu để cảm thấy an toàn. Và hiểu chính mình luôn là bước đầu tiên.
Rồi khi mọi thứ lắng xuống, họ lại thấy thoải mái với chính mình. Và nếu ai đó đủ kiên nhẫn để hiện diện bên cạnh họ trong khoảnh khắc ấy, không nói gì, chỉ ngồi cùng thì người đó đang ở rất gần trung tâm thế giới của một INTP.
Comments (0)
See all