Có những ngày, INFP không sống trong hiện tại. Họ bước đi, làm việc, trò chuyện như mọi người, nhưng tâm hồn thì trôi dạt về những vùng ký ức xa xăm, nơi có những ánh nhìn, những câu nói, những cảm xúc chưa từng khép lại.
Ký ức đối với INFP không chỉ là chuyện đã qua. Nó sống động như thể mới xảy ra hôm qua. Một bài hát cũ, một góc phố quen, hay thậm chí chỉ là một mùi hương cũng có thể kéo họ trở lại những khoảnh khắc tưởng đã ngủ yên.
Với Si Child, quá khứ không đơn giản là hồi tưởng, mà là nơi trú ngụ, nơi tìm về khi hiện tại quá ồn ào, và tương lai thì mơ hồ. Những gì từng đẹp đẽ, từng có ý nghĩa, họ sẽ gìn giữ, đôi khi một cách lý tưởng hóa. Nhưng cũng chính điều ấy khiến họ khó buông bỏ, dù biết đã đến lúc.
Những dư âm của quá khứ không chỉ mang theo nỗi nhớ, mà còn là lời nhắc nhở nhẹ nhàng: rằng những gì đã chạm đến trái tim, sẽ ở lại mãi. Và INFP, bằng cách nào đó, học cách sống với chúng như một phần của mình, vừa dịu dàng, vừa đầy trăn trở.
Comments (0)
See all