Có điều gì đó âm thầm nhưng kiên quyết ở ENFP. Không phải sự nổi loạn ồn ào, mà là sự từ chối chấp nhận thế giới như nó đang là. Họ bước đi qua cuộc đời với một cảm giác mơ hồ nhưng dai dẳng rằng thực tại, như phần lớn mọi người tin tưởng, chỉ là bản nháp của một điều gì đó tốt đẹp hơn.
Ở trung tâm của cá tính ENFP là trực giác hướng ngoại (Ne) ở dạng mạnh mẽ nhất. Nó không chỉ quan sát, nó kết nối, nhảy vọt, suy đoán. Trong khi người khác tập trung vào hiện tại, tâm trí ENFP đã đi trước ba bước, phác họa những gì có thể, những gì sẽ thành hình, và những gì nên trở thành. Họ không chỉ là những kẻ mơ mộng thụ động. Họ là những kiến trúc sư của điều chưa hiện hữu.
Với phần lớn mọi người, thế giới là tập hợp của sự vật và sự kiện. Với ENFP, nó là tập hợp của những đường đi. Cuộc trò chuyện không chỉ là trao đổi lời nói; đó là một lời mời. Công việc không đơn thuần là nghề nghiệp, mà là bước đệm cho điều gì đó lớn hơn, có ý nghĩa hơn. Một ý tưởng, đối với họ, không bao giờ chỉ là một ý tưởng. Đó là một hạt giống. Và họ hỏi: Điều gì có thể nảy mầm từ đây?
Nhưng năng lượng sáng tạo ấy được điều tiết bởi một điều gì đó vững vàng hơn, Cảm xúc hướng nội (Fi), chức năng Parent của ENFP. Đây không phải là sự ủy mị hời hợt như người khác thường nhầm tưởng. Fi Parent mang lại cho ENFP một là bàn lương tri vững chãi. Nó hỏi: Điều này có chân thật không? Nó có phù hợp với con người tôi không? Theo một nghĩa nào đó, ENFP không mù quáng theo đuổi khả năng. Họ được dẫn đường bởi một hệ giá trị nội tại mạnh mẽ, dù đôi khi họ không nói rõ ra bên ngoài.
Comments (0)
See all